Những bài thơ 5 chữ luôn được nhiều nhà thơ lựa chọn bởi dễ dàng đan xen cảm cảm vào trong bài thơ, điển hình như thơ 5 chữ về thầy cô giáo đầy xúc động.Thầy cô từ xa xưa đã được ví như ” người lái đò” chở các học trò của mình đến bên bờ tri thức. Họ đều là những người mẫu mực và nhiệt huyết với nghề. Trong tất cả các nghề thì nghề giáo luôn là là nghề cao quý nhất. Họ luôn cần mẫn trên bục giảng để đưa kiến thức vào những học trò còn non nớt của mình.
” Ơn thầy soi lối mở đường Cho con vững bước dặm trường tương lai ”
Bao đời nay truyền thống tôn sư trọng đạo đã được biết bao thế hệ học trò noi theo.Nhắc đến thầy cô giáo chúng ta sẽ nhớ ngay đến một người thầy nghiêm khắc nhưng luôn chú ý đến chúng ta từng chút một. Một người cô hiền từ luôn dịu dàng chỉ bảo chúng ta điều hay lẽ phải.Để giờ đây khi rời ra mái trường, chúng ta luôn khắc khoải nỗi nhớ mong thầy cô, công ơn chưa một ngày báo đáp. Hôm nay uct.edu.vn gửi tặng các bạn những bài thơ 5 chữ hay nhất về thầy cô đầy xúc động sẽ làm cho bạn vơi đi nỗi nhớ nhung và gợi nhớ lại những hồi ức tươi đẹp khi còn ngồi trên ghế nhà trường!

Chùm Thơ Về Thầy Cô Giáo Hay Nhất Hiện Nay

Chùm thơ về thầy cô giáo hay nhất sẽ chia sẻ đến các bạn những bài thơ với ý nghĩa sâu sắc, đầy xúc động. Từng câu thơ như nỗi lòng của những cô cậu học trò xưa cũ gửi đến ” những người lái đò năm xưa đã dìu dắt mình. Thể thơ 5 chữ bồi hồi đầy nhớ nhung về ơn nghĩa thầy cô, về những kỉ niệm in sâu không thể phai nhạt theo năm tháng.Nào! Chúng ta hãy cùng nhau cảm nhận về những bài thơ về thầy cô giáo và hãy chia sẻ bài viết này đến bạn bè để cùng nhau ôn lại những kỉ niệm về một thời để nhớ này nhé!

Bài Thơ Số 1

Bao mùa thu đi qua Gói hành trang thêm nặng Mái đầu thầy bạc trắng Hòa trong nắng thời gian Những vất vả gian nan Ơn thầy, sao đếm được? Mênh mông như biển nước Cao lớn tựa núi non

Bài Thơ Số 2

Rời mái trường thân yêu Bao năm rồi cô nhỉ? Trong em luôn đọng lại Lời dạy bảo của cô Ngày ấy vào mùa thu Bước chân em rộn rã… Cô không lời từ giã Xa trường tự lúc nào Em ngỡ như chiêm bao Cô về đâu, chẳng biết? Vẫn vang lời tha thiết Từ giọng cô dịu hiền Thời gian bước triền miên Cô chưa lần quay lại Chúng em nhớ cô mãi Mong thấy cô trở về Lúc xưa cô vỗ về… Nay chúng em khôn lớn Ngày rời trường gần đến Bao giờ gặp lại cô?!

Bài Thơ Số 3

Viên phấn nào trên tay Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa Bao mùa thu đi qua Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa Từng lời giảng yêu thương Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương Mai lớn khôn nên người Khi nào em quên được? Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo.

Bài Thơ Số 4

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy Còn rung rinh sắc thắm tươi 20/11 ngày năm ấy Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi Cô tôi mặc áo dài trắng Tóc xanh cài một nụ hồng Ngỡ mùa xuân sang quá Học trò ngơ ngẩn chờ trông… Nụ hoa hồng ngày xưa ấy… Xuân sang, thầy đã bốn mươi Mái tóc chuyển màu bụi phấn Nhành hoa cô có còn cài? Nụ hoa hồng ngày xưa ấy… Tà áo dài trắng nơi nao, Thầy cô – những mùa quả ngọt Em bỗng thành hoa lúc nào.

Bài Thơ Số 5

Viên phấn nào trên tay Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa Bao mùa thu đi qua Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa Từng lời giảng yêu thương Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương Mai lớn khôn nên người Khi nào em quên được? Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo.

Bài Thơ Số 6

Viên phấn trắng trên tay Những dòng chữ nắn nót Bụi phấn nào bay bay Vướng trên mái tóc cô Những ngày tháng trôi qua Để lại bao kỉ niệm Em mỗi ngày một lớn Không bao giờ quên cô Thời gian trôi nhanh quá Bao kỉ niêm vui đùa Dưới mái trường thân yêu Em yêu cô rất nhiều

Ai Có Thể Quên Được Tình Thầy

Thầy ơi cùng là thầy Thầy còn nhớ nữa không, Truyện ngày ấy xa rồi Không biết thầy còn nhớ. những mùa thu năm ấy thầy dịu dắng chúng em bước qua nhiều gian nan thầy vẫn cố gắng lắm!! thầy ơi cũng là thầy!!! chỉ biết nghĩ cho em để sau này thành tài giúp việc cho tổ quốc ngày ấy vẫn xa lắm mà sao thầy vẫ đợi thầy đã thức suốt đêm lo cho trang giáo án để cho em kiến thức ôi thật tuyệt thầy ơi bây giờ mà kể lại thầy có nghe được không em trở thành người tài thầy có nghe thấy không bây giờ mà nói lại làm sao có thể kể dù không được gặp thầy bài thơ này chứng minh em nhớ dóng chũ ấy cũng nhớ! NGƯỜI LÁI ĐÒ

Người lái đò

Một đời người – một dòng sông…Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,“Muốn qua sông phải lụy đò”Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…Tháng năm dầu dãi nắng mưa,Con đò trí thức thầy đưa bao người.Qua sông gửi lại nụ cườiTình yêu xin tặng người thầy kính thương.Con đò mộc – mái đầu sươngMãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,Khúc sông ấy vẫn còn đâyThầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Xin lỗi các em

Tôi đâu phải người làm nôngCày xong đánh giấc say nồng một hơiChuông reo tan buổi dạy rồiCòn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.Trách mình đứng trước các emDửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!Rụng dần theo bụi phấn bayƯớc mơ một thuở căng đầy tuổi xanhDẫu là lời giảng của mìnhCơn ho chợt đến vô tình cắt ngangDẫu là tiết học vừa tanBước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!Hiểu dùm tôi các em ơiGiấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờCảnh đời chộn rộn bán muaÁo cơm nào dễ chi đùa với ai.Vờ quên cuộc sống bên ngoàiNhiều điều xa lạ nói hoài riết quenDở hay, yêu ghét, trắng đenCòn bao sự thật đã nhìn thẳng đâuAi còn dằn vặt đêm sâuTrong từng sợi tóc bạc màu truân chuyênThật lòng tạ lỗi các emHiểu ra khi đã lớn lên mai này!Bụi phấn xa rồi Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phaiThương nhớ ngày xưa chất ngất hồnMột mình thơ thẩn đi tìm lạiMột thoáng hương xưa dưới mái trườngCho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng meBảng đen nằm nhớ người bạn trẻBụi phấn xa rồi… gửi chút hương!Bạn cũ bây giờ xa tôi lắmMỗi đứa một nơi cách biệt rồi!Cuộc đời cũng tựa như trang sáchThư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!Nước mắt bây giờ để nhớ ai???Buồn cho năm tháng hững hờ xaTìm đâu hình bóng còn vương lại?Tôi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa!Như còn đâu đây tiếng giảng bàiTừng trang giáo án vẫn còn nguyênCuộc đời cho dẫu về muôn nẻoVẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!

Tặng cô

Tặng cô với cả hương nồng sắc xuânTháng ngày dạy dỗ ân cầnCho bao thế hệ góp phần dựng xâyTiếng cô tưởng nhớ mới đâyXây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.Về thăm cô Bao năm lên phố, xa làngNhớ con bướm trắng hoa vàng lối quêNhớ bài tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng nét chữ dại khờTay cô cầm ấm đến giờ lòng em.Vở ngày thơ ấu lần xemTình cô như mẹ biết đem sánh gì.Tờ i nghệch ngoạc bút chìThấm màu mực đỏ điểm ghi bên lềThương trường cũ, nhớ làng quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!

Tuyển Chọn Những Bài Thơ Ngắn Về Thầy Cô – Xúc Động Triệu Trái Tim

Những bài thơ ngắn về thầy cô đã không còn xa lạ gì đối với những thế hệ học sinh, nhất là vào những dịp lễ tết của thầy cô. Thầy cô sẽ rất vui mừng khi chúng ta dành tặng cho họ những bông hoa điểm 10, đó là thành quả của sự dìu dắt của họ. Bên cạnh đó chúng ta có thể chọn những bài thơ ngắn về thầy cô nhưng thấm đẫm sự biết ơn, tình cảm yêu mến của mình. Thầy cô chắc chắn sẽ cảm nhận được tấm lòng của bạn.
Bài Nhiều Lượt Xem  Nguyễn Quang Thiều Cùng Những Tác Phẩm Dịch Nổi Tiếng Phần 4
Hãy cùng uct.edu.vn cảm nhận và chọn được cho mình một món quà thật ý nghĩa dành tặng cho thầy cô của mình vào dịp lễ 20/11 này nhé!

Bài Thơ Số 1

Bao mùa thu đi qua Gói hành trang thêm nặng Mái đầu thầy bạc trắng Hòa trong nắng thời gian Những vất vả gian nan Ơn thầy, sao đếm được? Mênh mông như biển nước Cao lớn tựa núi non

Bài Thơ Số 2

Rời mái trường thân yêu Bao năm rồi cô nhỉ? Trong em luôn đọng lại Lời dạy bảo của cô Ngày ấy vào mùa thu Bước chân em rộn rã… Cô không lời từ giã Xa trường tự lúc nào Em ngỡ như chiêm bao Cô về đâu, chẳng biết? Vẫn vang lời tha thiết Từ giọng cô dịu hiền Thời gian bước triền miên Cô chưa lần quay lại Chúng em nhớ cô mãi Mong thấy cô trở về Lúc xưa cô vỗ về… Nay chúng em khôn lớn Ngày rời trường gần đến Bao giờ gặp lại cô?!

Bài Thơ Số 3

Viên phấn nào trên tay Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa Bao mùa thu đi qua Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa Từng lời giảng yêu thương Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương Mai lớn khôn nên người Khi nào em quên được? Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo.

Bài Thơ Số 4

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy Còn rung rinh sắc thắm tươi 20/11 ngày năm ấy Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi Cô tôi mặc áo dài trắng Tóc xanh cài một nụ hồng Ngỡ mùa xuân sang quá Học trò ngơ ngẩn chờ trông… Nụ hoa hồng ngày xưa ấy… Xuân sang, thầy đã bốn mươi Mái tóc chuyển màu bụi phấn Nhành hoa cô có còn cài? Nụ hoa hồng ngày xưa ấy… Tà áo dài trắng nơi nao, Thầy cô – những mùa quả ngọt Em bỗng thành hoa lúc nào.

Bài Thơ Số 5

Viên phấn nào trên tay Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa Bao mùa thu đi qua Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa Từng lời giảng yêu thương Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương Mai lớn khôn nên người Khi nào em quên được? Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo.

Bài Thơ Số 6

Viên phấn trắng trên tay Những dòng chữ nắn nót Bụi phấn nào bay bay Vướng trên mái tóc cô Những ngày tháng trôi qua Để lại bao kỉ niệm Em mỗi ngày một lớn Không bao giờ quên cô Thời gian trôi nhanh quá Bao kỉ niêm vui đùa Dưới mái trường thân yêu Em yêu cô rất nhiều

Ai Có Thể Quên Được Tình Thầy

Thầy ơi cùng là thầy Thầy còn nhớ nữa không, Truyện ngày ấy xa rồi Không biết thầy còn nhớ. những mùa thu năm ấy thầy dịu dắng chúng em bước qua nhiều gian nan thầy vẫn cố gắng lắm!! thầy ơi cũng là thầy!!! chỉ biết nghĩ cho em để sau này thành tài giúp việc cho tổ quốc ngày ấy vẫn xa lắm mà sao thầy vẫ đợi thầy đã thức suốt đêm lo cho trang giáo án để cho em kiến thức ôi thật tuyệt thầy ơi bây giờ mà kể lại thầy có nghe được không em trở thành người tài thầy có nghe thấy không bây giờ mà nói lại làm sao có thể kể dù không được gặp thầy bài thơ này chứng minh em nhớ dóng chũ ấy cũng nhớ! NGƯỜI LÁI ĐÒ

Thầy

Viên phấn nào trên tay Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóaBao mùa thu đi qua Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoaTừng lời giảng yêu thương Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vươngMai lớn khôn nên người Khi nào em quên được? Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo.

Thăm Lại Trường Xưa

Em ghé về trường cũ Mang chút nắng hanh vàng Ngó ngàng bên cửa lớp Hồi ức nào lang thang Mây buồn trôi đi hoang Phượng xanh rờn ủ rũ Đưa em vào giấc ngủ Một thời em mộng mơ Áo trắng đó anh ơi Em giấu vào trong mắt Mảnhthơ tìnhgóp nhặt Anh trao tiếng yêu đầu Thuở ấy biết gì đâu Cứ ngỡ mình con nhỏ Lời yêu vừa bỏ ngỏ Em chôn vào mai sau Giờ em ghé về đây Gốc cây xưa vẫn thế Hàng ghế đá bâng khuâng Đợi chờ người không đến Giờ em đã biết yêu Người tình xưa tình cũ Em chua xót tình đầu Người khóc thương tình cuối Giá như ngày xưa ấy Viết tình buổi ban sơ Thì bây giờ có lẽ Không lạc vào trời thơ!
Trên đây, uct.edu.vn đã chia sẻ những bài thơ hay về thầy cô giáo với những ý nghĩa đầy xúc động, thấm đượm tình cảm thầy trò. Hy vọng qua bài viết này các bạn có thể chọn ra được cho mình những bài thơ đặc sắc nhất để tri ân đến những ” người lái đò” thầm lặng của mình. Cảm nhận sự biết ơn, tình cảm sâu nặng vơi bớt đi nỗi nhớ nhung của những cô cậu học trò đã rời xa chiếc ghế nhà trường. Hãy luôn đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết hấp dẫn nha! Thân ái!