I. Vài Nét Về Nhà Thơ Trần Mạnh Hảo
– Trần Mạnh Hảo sinh năm 1947 tại Nam Định trong một gia đình Thiên Chúa giáo. Từng là cậu giúp lễ cho cha xứ vùng Bùi Chu Phát Diệm. Có thơ in báo từ năm 14 tuổi.
II. Tập Thơ Tứ Tuyệt Của Nhà Thơ Trần Mạnh Hảo
Trần Mạnh Hảo là một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam. Ông sở hữu cho mình một số lượng thơ đặc sắc được nhiều người ngưỡng mộ. Thơ ông thường bộc lộ nỗi niềm về quê hương đất nước, về số phận con người nên được nhiều độc giả quan tâm và tìm kiếm. Nếu bạn là một người yêu thơ chắc hẳn sẽ không thể bỏ qua được những bài thơ này phải không?Cùng chúng tôi cảm nhận ngòi bút tài hoa của nhà thơ nhé!Trên đây, uct.edu.vn đã dành tặng bạn những bài thơ tứ tuyệt đặc sắc của Trần Mạnh Hảo. Hãy cùng chúng tôi cảm nhận về khả năng sáng tác thiên phú của nhà thơ. Mời các bạn đón xem phần 2 cùng những bài thơ hấp dẫn của thi sĩ tài hoa này nhé. Uct.edu.vn luôn cập nhật những bài viết đặc sắc mỗi ngày. Hãy đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết hay nhé!Anh và cuội
Hòn cuội nghĩ suy gì Cuội sống hoài không chết? Cái anh gọi vô tri Chính là điều chưa biếtÁo xưa
Trời vẫn còn xanh áo cũ rồi Vải xưa em mặc cả đời tôi Mùa xuân đôi lứa nào qua chợ Đâu biết trời xanh níu áo ngườiBài ca con xiến tóc
Hai sợi tóc dài hai cọng râu? Tôi nào có xiến tóc ai đâu Đã sinh miệng sắc ngang dao kéo Tiếc nỗi trời kia lại trọc đầuBạn hàng xóm
Cây chuối chơi cùng cây me Một cây trái ngọt, cây kia chua lòm Bao nhiêu vị ngọt chuối gom Chỉ còn chua chát dành vòm me thôiBất lực
Thế là không bắt được Cái ngọn gió qua nhà Bàn tay làm rơi mất Mùi hương trong chùm hoaBé đá bóng
Con vừa tập đi vừa đá bóng Hay là quả bóng đá con lăn? Mai rồi vũ trụ thành sân rộng Con sút tung trời quả bóng trăngBuộc
Dòng đời – con nước vèo qua Trai tim mắc cạn trong tà áo bay Cỏn con một sợi lông mày Mà đem cột trái đất này vào anhBút vẽ
Từ độ ta yêu mới biết mình Ta có gì đâu tự lúc sinh Mắt em vừa hoá thành cây bút Chợt vẽ ra ta một bóng hìnhBức Tranh
Có đôi chim bồ câu Nga đánh nhau xơ cánh Quạ đứng xem rồi mổ tuyết trên cành Khi ai đó ném ra vài mẩu bánh Nuôi hai biểu tượng của hoà bình đang mở cuộc chiến tranhCầm
Điếu thuốc còn cầm được Khói kia cầm sao em? Huống hồ trời mây nước Một đời ngơ ngác xemChém
Ta đứng trong trời đất đổi thay Từ đâu một nét mác lông mày Chém ngang hồn vía tan ngày tháng Một vết thương dài suốt rủi mayChiêm bao
Chỉ còn lại đôi ta cặp trống mái đầu tiên và cuối cùng trên trái đất Mặt đất hoá giường, sông núi biẻn khơi là nét hoa văn trên tấm drap Tình yêu ta tìm thấy thiên đường trong địa ngục Con trẻ đi chật hành tinh, đông đặc như sao trời đều sinh nở bởi đôi taCó một chiếc lá vàng
Suốt ngày sao lá không rơi Ngỡ anh đã ngủ khẽ rời cành êm Vì sao lá níu cây thêm? Sợ anh buồn, lá chọn đêm lìa cànhCon bổ củi
Lấy đầu mình làm búa Bổ suốt đời chưa thôi Vũ trụ này thân gỗ Bổ củi ơi trán ngườiCon cò
Khép trời trong cánh mỏng Con cò lội đồng sâu Trên trời không có tép Con cò bay đi đâu?Con mèo
Khi mới sinh mèo con vồ đuôi mình như vồ nắng Tuổi trưởng thành mèo vồ chuột vồ chim Nó quên mất đuôi nhưng về già ngoài sân vắng Mèo lại giở đuôi mình ra vờn cho mắt được lim dimCon ong
Chỉ một lần yêu rồi ong chết Chính con ong ấy mới nhân tình Đôi mắt dao cau em vừa liếc Anh là ong mật sắp hồi sinh?Con ốc
Lấy cái lưỡi làm bàn chân Đi bằng đầu ốc chẳng cần ngược xuôi Đầu cắm xuống, đít ngó trời Một đời con ốc bao đời người ta?Dấu chân
Anh kiếm dấu em hoài chẳng được Em đến vừa đi quá bất thần Ước trời mưa xuống đường phơi đất Để lối em về in dấu chânĐãi cát
Tình em như gió đến cây anh Buộc gió trời kia với lá cành Mai rồi gió thổ về trăm ngả Vòm anh đâu thể hoá trời xanhĐãi cát
Anh là cát biết đâu vàng Mắt em về đãi sau hàng mi cong Tâm hồn anh chợt vàng ròng Không em anh vẫn cát trong cuộc đờiĐàn
Đừng sợ tai trâu đặc Nếu thật anh có đàn Đến khi trâu cần nhạc Mà đàn anh tiêu tanĐắc đạo
Em biết Phật thiền xưa lạ thật Nghìn năm ngài toạ một mình thôi Đôi ta trên cỏ hiền như Phật Đắc đạo nằm trong chỗ Phật ngồiĐêm mơ rượu bèn dậy uống
Mơ rượu nên dậy rót Nhớ gì sao xót xa Không có bạn chạm cốc Thì ta chạm vào taĐến
Đến chơi trái đất một lần thôi Nếu em giữ lại để chung đôi Nghìn năm anh đến nhiều hơn nữa Để cắn môi người trái cấm ơiĐi đến
Đi hết tháng cùng năm Tôi quay đầu đi lại Chỉ một phía em rằm Muôn năm còn xa mãiĐích thực
Đứng giữa đồng anh chợt phát ghen Trước em cỏ nội với hoa hèn Hoa vàng hoa bạc tìm đâu mãi Trinh bạch chồi lên tự đất đenĐỉnh núi
Chờ mãi trăng mới tròn Ngồi thưởng rằm lại tiếc Giá cứ còn trăng non Để mai đừng trăng khuyết