Thơ buồn ngày cuối tuần – chùm thơ viết trong nỗi cô đơn, lẻ bóng. Ai đang yêu sẽ hiểu được tâm trạng của những chàng trai, cô gái trong những ngày cuối tuần cô đơn. Người ta thường nói:”Thứ 7 máu chảy về tim”. Sau một tuần lao đầu vào công việc, với lứa đôi, cuối tuần là khoảng thời gian dành cho nhau. Bao yêu thương muốn gửi trao đều dành cả cho những ngày cuối tuần ngọt ngào này.Trong lúc đó, trên những ngả đường, trai gái sánh bước bên nhau, ôm ấp, yêu thương. Nhìn lại bản thân, một mình lẻ bóng. Có nỗi buồn nào hơn thế ! Có nỗi cô đơn nào hơn thế ! Những bài thơ buồn ngày cuối tuần sau đây sẽ minh chứng cho điều đó.

Thơ buồn ngày cuối tuần – chùm thơ cuối tuần buồn đến nao lòng.

Trong khi lứa đôi tay trong tay, trao nhau những yêu thương, ngọt ngào mình lại lẻ bóng. Có lẽ một thời, mình cũng giống như những chàng trai, cô gái kia, được hạnh phúc bên nửa còn lại. Vậy mà trong chốc lát, tình chia đôi ngả, một mình lẻ loi, cô đơn. Trong lúc cô đơn nhất, những vần thơ buồn ngày cuối tuần – chùm thơ cuối tuần buồn đến nao lòng sau đây đã ra đời.

NGÀY CUỐI TUẦN

Thơ: Kim Xiết Ngày cuối tuần vần thơ tình em viết Bao câu mềm vẫn tha thiết chờ trông Gửi cho anh chút nồng ấm nhớ mong Anh nhận nhé cho đôi mình bớt nhạtNgày cuối tuần mối tình xa khao khát Mong bên nhau cho ướt át sớm chiều Cúc họa mi muốn nhắn nhủ đôi điều Ao ước mãi giấc mơ yêu trẻ lạiNgày cuối tuần mọi người đang mê mải Tấm chăn hồng đắp mãi chẳng rời xa Ở quê nhà anh có thấy thiết tha Có chợt nhớ người mà anh trông ngóngNụ cười tươi trên môi hồng còn đọng Khung cửa quen vẫn ngày đóng then cài Đêm thao thức khắc khoải suốt canh dài Vẫn đợi chờ bàn tay ai nồng ấmNgày cuối tuần thời gian trôi chầm chậm Em chờ Anh vần thơ ngấm trong tim..

CHIỀU CUỐI TUẦN

Thơ: Nguyễn Lan Anh Chiều cuối tuần cà phê buồn lẳng lặng. Ngồi một mình bên quán vắng không tên. lúc này đây ước ai đó đến bên. Và nói rằng ngừơi sẽ luôn ở cạnh.Chiều cuối tuần phố vắng buồn thế đấy. Nhớ tới ngừơi càng chỉ thấy cô đơn. Giọt cà phê rơi rớt lại nhiều hơn. Gợi cho thêm một nỗi buồn thấy lạ.Chiều cuối tuần vương chút nắng mùa hạ. Mang cho ta nỗi trống vắng đơn côi. Thời gian vẫn mải miết chẳng ngừng trôi. Chợt nhớ lại một năm rồi người nhỉ.Chiều cuối tuần lại mang điều suy nghĩ. Nhớ ngày xưa vẫn nỗi nhớ miên man. Dẫu biết rằng chẳng đong đếm thời gian, Nhưng cứ thấy khát thèm ngày xưa đó.Chiều cuối tuần bên ly cà phê nhỏ. Nhìn đường xe nhìn thiên hạ đông vui. Nhấp cà phê đăng đắng lòng ngậm ngùi. Như mong chút thời gian đựơc lùi lại…

CUỐI TUẦN MƯA BAY

Thơ: Nhung Nguyễn Cuối tuần tầm tả mưa bay Chờ ai hiên vắng khi ngày mới lên Mặt trời chắc đã ngủ quên Để sầu đổ ngập đầy trên phố rồiMột mình lẻ bước đơn côi Qua vùng kỷ niệm bồi hồi trong tim Tình qua lặng lẽ im lìm Yêu thương ngày cũ biết tìm nơi đâuSáng nay trời đổ lệ sầu Mây bay gió cuộn phủ màu âm u Mới vừa tiễn biệt mưa thu Mà đông lạnh lẽo buồn như nặng buồnCuối tuần hứng giọt mưa tuôn Sầu chôn trong dạ khơi nguồn mênh mang Trời đang đổ lệ ngập tràn Mà sao mi mắt có màn sương giăng.

NGÀY CUỐI TUẦN

Thơ: Hoàng Anh Ngày cuối tuần lang thang Hà Nội phố Đường Thanh Niên vẫn chừa chỗ em về Gánh hàng hoa vẫn mộc mạc chân quê Phố vẫn vui nào chê thu tàn cữNắng giao mùa chen chân cùng thục nữ Vọng tiếng chuông chùa Trấn Vũ ngân nga Đã vứt bỏ mọi ưu phiền hôm qua Ngày gió lộng chỉ là thêm dư vịĐường Hoàng Thành sánh vai cùng tri kỷ Gót hài êm cỏ đỡ dưới chân mềm Bao kỷ niệm chợt thảng thốt dịu êm Nghe tan chảy bên thềm thu nắng trảiLại đây anh.. xem tình em điên dại Đưa bàn tay cứ thừa thãi… em cười Nắng thu vàng rất ý nhị người ơi Hãy giữ chặt đừng lơi… ta hò hẹnNếu phút chốc chẳng may mình lạc bến Em vẫn còn đợi mãi … chuyến đò anh.

NGÀY CUỐI TUẦN

Thơ: Ngô Gia Vọng Tộc Ngày cuối tuần ta lại ngóng đợi trông Chờ từng phút sao người không thấy tới Để lòng này mong hoài trong ngóng đợi Mối tơ lòng dệt mãi sợi nhớ thương.Ngày cuối tuần ta mang nỗi vấn vương Gửi nỗi nhớ về nơi phương trời mộng Mang yêu thương ngút ngàn trong gió lộng Chút khẽ khàng với hoài vọng nôn nao.Ngày cuối tuần ta mong muốn biết bao Được bên người trao khát khao cháy bỏng Mơ cùng nhau với biết bao hoài vọng Xây mối tình trong mộng ước xa xôi.Ngày cuối tuần với nồng ấm bờ môi Nuôi hy vọng trôi về nơi xa ấy Gửi những yêu thương nồng nàn thật vậy Xây kết duyên vàng dệt ước tương lai.

LỆ TÌNH

Thơ: Hồng Chiên Ngày cuối tuần lại thêm gió heo may Nên nhung nhớ say say huơng tình ảo Ngày cuối tuần tim ai bao sầu não Lại mơ màng lảo đảo tựa men sayNgày cuối tuần buồn lắm có ai hay Đêm mơ mơ ngày say hương tình mộng Cuối thu rồi gió heo may lay động Bão trong lòng… dậy nỗi nhớ…về em…Ở nơi xa anh nghe nấc bên rèm Hình bóng em cũng khát thèm hơi ấm Giọt lệ lòng em dường như đã thấm Anh nơi này… cũng ngấm lệ… tình em…

ĐÊM CUỐI TUẦN TA VẪN CÔ ĐƠN

Thơ: Châu Ngọc Đêm cuối tuần một mình anh xuống phố Ánh đèn vàng loang lổ vết thời gian Họ bên nhau ôi hạnh phúc diệu dàng Chỉ hai ta đôi đàng trong nỗi nhớ.Đến bao giờ cho dòng đời thôi nỡ Trọn bên em không lỡ bước đợi chờ Đến bao giờ em không còn bên nớ Anh bên nầy nhớ nhớ mãi nàng thơ.

NGÀY CUỐI TUẦN

Thơ: Mạc Phương Cuối tuần buồn lắm ai ơi. Nên em chẳng thể mỉm cười được đâu. Tâm sầu vần vũ mưa ngâu. Mùa đông lạnh giá cả câu ân tình.Sương mờ che lấp bình minh. Đợi tia nắng tía lung linh rừng già. Mùa tam giác mạch đơm hoa. Con chim khách nhỏ la cà rong chơi.Đầu đường ráng đỏ tả tơi. Khẳng khiu cành mốc lá rời khỏi cây. Bàng bạc ở cuối chân mây. Hình như bông tuyết nở đầy không gian.Đời hoa đẹp mấy cũng tàn. Sắc đi còn lại cả ngàn vết nhăn. Đất đai màu mỡ khô cằn. Đông qua xuân tới lăn tăn điều gì.Cuộc đời là một chuyến đi. Nghĩa tình còn mãi trường kì cùng ta. Sống vui nhé hỡi người xa. Mùa đông ấm áp… tim ta có mình.

CHIỀU CUỐI TUẦN

Thơ: Linh Lê Hoàng Chiều cuối tuần mình em đứng chơi vơi Nhìn xa xăm phương trời không định hướng Lòng ngổn ngang với bao điều mường tượng Thuở chúng mình còn tay nắm đan tayChiều cuối tuần lất phất hạt mưa bay Lá me rơi con đường mòn xao xát Người nơi đâu để hồn em mờ nhạt Giữa phố phường tấp nập bóng người quaChiều cuối tuần đâu đó vọng ngân nga Chuông giáo đường từng hồi vang thánh thót Mùa dâng hoa chúa hài đồng thương xót Con dại khờ kẻ ngoại đạo lầm thanChiều cuối tuần cơn gió thoáng qua ngang Se se lạnh thắt lòng người lữ thứ Góc phố nhỏ biết ai kia còn giữ Kỹ niệm đầu hai đứa đã trót traoChiều cuối tuần không hiểu tại vì sao Tôi nhớ anh …nhớ nao lòng đến thế Nhưng tôi biết chẳng bao giờ có thể Bạc mái đầu vẫn mãi mãi cách xa !!!

NỖI NHỚ CUỐI TUẦN

Thơ: Violet Hoa Cuối tuần rồi sao anh chẳng ghé thăm Lòng em nhớ mãi âm thầm chờ đợi Cơn gió thoảng gợi nỗi sầu chới với Nhớ anh nhiều sao dịu vợi niềm thươngCuối tuần rồi anh chẳng chút tơ vương Khiến em mãi thấy bồn chồn trong dạ Cô đơn lắm giữa dòng đời hối hả Có lẽ nào ta xa lạ với nhauCuối tuần buồn dễ gợi lại niềm đau Xa một phút là mất nhau mãi mãi Đâu có dễ khi hai ta tìm lại Chút hương nồng xa ngái đã bay quaMối tình xưa theo kỷ niệm nhạt nhòa Nay trở lại trong tim chiều thứ bảy Bao niềm nỗi cứ trào dâng cuộn chảy Nhói đau lòng chiều thứ bảy không anhEm chỉ mong cơn gió nhẹ ngọt lành Đưa em đến bên anh chiều thứ bảy Trao ái nụ đắm say tình bỏng cháy Trái tim mình tan chảy mãi trong nhau!

Thơ buồn ngày cuối tuần – chùm thơ ngày thứ bảy và chủ nhật lẻ loi

Ngày cuối tuần luôn là một ngày đặc biệt, kể cả với những người cô đơn hay đang yêu, có gia đình hay chưa có, gần nhà hay xa nhà. Ai cũng vậy, ai cũng mang trong mình một cảm xúc riêng với ngày chủ nhật. Riêng với những chàng trai, cô gái,thứ bảy và chủ nhật là những ngày máu chả về tim, ngày của yêu thương, ngọt ngào. Vớ ai đang lẻ bóng, hai ngày cuối tuần lại là một chuỗi dài cô đơn. Những bài , thơ buồn ngày cuối tuần sau đây sẽ nói lên điều đó.
Bài Nhiều Lượt Xem  Soạn bài: Những đứa trẻ (trích Thời thơ ấu) Trong sách giáo khoa Ngữ Văn lớp 9

Thứ 7 Buồn

Sáng thứ bảy nắng giật mình thức dậy Trút oi nồng bỏng giẫy lối Em đi Hoa phượng buồn đâu muốn nói năng chi Đành đỏ rực khoe những gì có thểTìm Em đâu giữa cuộc đời dâu bể Cuộc tình mình vẫn thế bởi cách xa Lũ ve sầu cũng hối hả ngân nga Đường phố rộng làm lòng ta trống vắngAnh đi tìm giữa lang thang hạ trắng Một cuộc tình chát đắng nỗi cô đơn Cơn gió kia sao mà cũng dỗi hờn Im ắng quá chẳng mơn man cành phượngGiữa dòng đời tìm ai cho ta mượn Một bờ vai để tựa lúc canh khuya Lau dùm ta dòng nước mắt đầm đìa Để bù đắp buổi chia ly mùa hạEm biết không đường đời thì muôn ngả Anh quay cuồng trong thật giả bon chen! (Hồng Quân)

Chiều Thứ Bảy

Chiều thứ bảy phố trở thành hò hẹn Những nụ cười e ấp sát bên nhau Có cô gái chừng như đang vội lắm Chân bước nhanh, tay khẽ vuốt mái đầuChiều thứ bảy đường đông như chợ sớm Người trở về với mái ấm thân thương Có ông lão dắt vợ già đi dạo Thủ thỉ hoài cái chuyện thuở phong sươngChiều thứ bảy giữa những ngã ba đường Họ đến, đi, họ buồn họ tủi Những gã đơn phương thư tình chưa gửi Thuốc lá bay cay khóe mắt hoen sầuChiều thứ bảy ôi chiều lạc về đâu? Giữa tiếng khóc cười, người vui, kẻ khổ Còn chi nữa mà đời chưa thổ lộ? Cho ta điên chiều thứ bảy lạc loài… (Huỳnh Minh Nhật)

Chủ Nhật Chiều Nay

Giã biệt nhau khi vừa tròn mộng Xót xa buồn chiều lộng gió hoang Chủ nhật sầu rớt cánh hoa xoan Từng cánh mỏng tan vào cõi cộiNắng mệt nhoài, hoàng hôn vào tối Hạc chiều hôm mỏi lã cánh gầy Chuông giáo đường vang vọng đâu đây Dáng ai khuất hàng cây bóng ngảKhói xám xịt khoảng trời sương khói Đường rộn ràng hối hả người qua Chủ nhật xưa, chủ nhật phôi pha Cõi ảo mộng mình ta lẻ bướcNgười về chốn mười hai bến nước Đời dập dìu tám nẻo quan san Ngã ba xưa hương cũ úa tàn Ta nhung nhớ, riêng mình nhung nhớ! (Huỳnh Minh Nhật)

Chiều Chủ Nhật

Hà Nội chiều nay thiếu vắng anh Em nghe lạc lõng giữa Tây thành Ngậm ngùi hoa sữa bên lối vắng Hờ hững cành đào gió cuốn quanh Thành nội chiều xưa có bóng ai Thả hồn chờ ngọn gió heo may Bơ vơ đếm bước trong lòng phố Lơ lửng gót đời – gió vắng mây (Nguyễn Khánh Chân)

Chiều Mưa Thứ Bảy

Hôm nay chiều thứ bảy Sao trời đổ mưa buồn? Ngồi bên khung cửa sổ Ngắm nhìn thác mưa tuônGiọt mưa hay giọt lệ Làm sao động bờ tre Bỗng nghe lòng thương nhớ Thoáng hương xưa hững hờHôm nay chiều thứ bảy Tôi lặng lẽ đứng nhìn Mưa lăn trên cửa sổ Chợt lòng buồn vu vơChiều thứ bảy cuối tuần Lòng chợt buồn chợt nhớ Tình yêu thương một thuở Nay đành sao hững hờ!? (Bạch Liên)

Chiều Thứ Bảy

Chiều thứ Bảy hôm nao ta gặp gỡ Chung rượu nồng rạng rỡ mắt môi em Ta phiêu du hòa quyện chén say êm Cơn mưa đến em bên anh ấm ápChiều thứ Bảy nghe dạt dào khúc hát Ta yêu nhau nào có biết ngày sau Tình còn đây hay sẽ nhạt phai màu Trao giây phút mặn nồng đâu nuối tiếcBao thứ Bảy cứ trôi qua mải miết Vòng tay yêu em vẫn mãi mong chờ Đã xa rồi anh hỡi hãy còn mơ Anh hãy đến… nơi đây em vẫn đợi! (Giấc Mơ Xưa)

Hẹn Hò Chủ Nhật

Chủ nhật sao mà thiếu bóng em Hắt hiu vạt nắng xế qua thềm Ngày trôi hờ hững ngày chẳng thắm Cảnh nhớ quắt quay cảnh buồn thêm Chếnh choáng hồn ai cùng chén cạn Miên man dáng ấy gối vai mềm Tuần qua ngóng lại sao chẳng thấy Chủ nhật anh chờ… anh với đêm. (Sâm Nguyễn)

Chủ Nhật Hẹn Hò

Anh hẹn em chiều cuối tuần gặp gỡ Sẽ cùng nhau dạo quanh các phố phường Bảy ngày qua trời nhuộm màu nhung nhớ Để thẫn thờ… hồn cứ mãi tơ vươngMới tinh mơ em đã choàng thức dậy Ánh nắng vàng ghé cửa sổ gọi tên Giàn tigôn hoa mỉm cười tay vẫy Chủ nhật hồng cho môi mắt thêm duyênSáng hôm nay mây trời sao xanh quá Gió thật hiền vờn hôn mái tóc em Đôi bím tóc cài nơ xinh xắn lạ Cứ dỗi hờn sợ gió thổi rối thêmChiều đã xuống hoàng hôn đầy bóng lá Mà dáng anh sao biền biệt nơi nào Áo lụa hồng giờ pha màu buồn bã Phút đợi chờ cho nước mắt tuôn mau (Đỗ Mỹ Loan)

Chiều Thứ Bảy

Người ta rộn ràng cười nói râm ran Bởi hò hẹn, đợi nhau chiều thứ bảy Không hẹn hò sao xao lòng đến vậy Ở đằng xa mây trắng trải lan man?Cũng nơi này tay vin dọc lan can Nghe tiếng sóng nhắc gì xa xưa nhỉ? Bây giờ nhớ thương chỉ là mộng mị Kỷ niệm hôm nao về cứa nhẹ lòngCon nước dập dềnh bỗng hóa mênh mông Khi sau lưng xôn xao chiều thứ bảy Chẳng biết có ánh mắt nào chợt thấy Bóng một người chìm lặng phía mù khơi?Ngày cuối tuần sao lãng đãng chơi vơi Không hò hẹn mà còn đâu hò hẹn Không hò hẹn đợi chờ chi uất nghẹn Đợi chờ chi… đâu nữa đợi chờ ai? (Trinhcamle)

Có Một Chiều Thứ Bảy

Chiều thứ Bảy đìu hiu con phố Hoàng hôn về buông nỗi nhớ xa Bao lần thứ Bảy trôi qua Thời gian như chẳng xóa nhòa dấu yêuEm đợi anh một chiều như thế! Bao ngọt ngào anh đến bên em Con đường góc phố dịu êm Rộn ràng giây phút khi em bên chàng. (Giấc Mơ Xưa)

Chủ Nhật Buồn

Chủ nhật đến diêm vừa ngún tắt Dụi vào ngày gió cắt về đêm Gió hiên chiều yểm gió mềm Giọt mưa dài quyện để mềm tóc emVô ý chọn đúng thềm chủ nhật Giai điệu buồn gõ thật lòng đau Tình yêu ruột thắt tím màu Chỉ còn mong đợi một màu hòa âmCăn phòng hẹp âm thầm tự kỷ Chiếc độc bình nhốt kĩ mùi vương Để buồn lòng mãi vấn vương Nốt đầu tiên vội bấm vương cung trầmChủ nhật đắng ướt đầm nước mắt Khúc nhạc tình hòa thắt gia tăng Để buồn chủ nhật vắng trăng Âm u quyện chặt hỏi răng lòng người? (Hồng Dương)

Không Chủ Nhật

Không Chủ nhật để không còn nhau nữa Tượng chúa buồn bên khung cửa mùa thu Lá hắt hiu tràn ngập phố sương mù Như những lá thư tình không kỷ niệmKhông Chủ Nhật không còn gì hoài niệm Sân giáo đường mờ dấu bước em qua Chiều chợt mưa cho yêu dấu nhạt nhòa Đưa em về khu phố xưa lần cuốiKhông Chủ Nhật quên đi tình đắm đuối Không loài người còn chỉ có em thôi Tình yêu nào ứa máu ngọt bờ môi Hồn lên cao bồng bềnh rồi tan vỡKhông Chủ Nhật mắt không còn bỡ ngỡ Trộm nhìn nhau nghe lòng thấy bâng khuâng Vọng kinh cầu xóa tan dấu ái ân Lặng cúi đầu hiến dâng lời sám hối (Khiếu Long)

Chủ Nhật Buồn

Đường ngập nắng, và trái tim ngập nắng Chiều cuối tuần phố vắng rộng thênh thang Không bận bịu không một tiếng hỏi han Nên thừa thãi niềm cô đơn gọi mãi…Phố bên đấy những bước chân qua lại Hay giống đây riêng một góc lặng ngồi Mau hãy đến vui cùng với thơ tôi Nhóm lại lửa, kẻo chiều vơi nhanh lắmTrời trong xanh, chút gió heo may lạnh Sẽ ấm hơn khi được khoác tay người Lũ chim sẻ lại hờn ghen mất thôi Chúng thua thiệt nụ cười em ngây ngấtChiều chủ nhật, em ơi chiều chủ nhật Tôi ngồi đây mơ mộng trốn quên đời Từng con chữ nhảy múa theo chân nắng Lòng thầm mong em đang đến thăm tôi… (Thiện Hoàng Văn)

Chủ Nhật Về

Nắng cuối tuần đã giăng mành từng sợi Chủ nhật về vời vợi nỗi nhớ mong Một mình em quạnh vắng trong căn phòng Chăn gối chiếc chờ người trong tuyệt vọng.Tí tách rơi đều giọt cà phê nóng Em nhớ về ngày chủ nhật có anh Ngày chủ nhật mà mưa đổ thật nhanh Ướt áo em ướt đẫm con đường Bạch Đằng xưa hò hẹn.Chủ nhật về đường Sài Gòn tắt nghẽn Đôi lứa dắt dìu nhau em bẽn lẽn cúi đầu Chủ nhật về trời lại đổ mưa ngâu Anh ở đâu để tình sầu vời vợi. (Khánh Thụy Vy)
Ngày cuối tuần đan xen bao cảm xúc… Thứ 7, Chủ Nhật họ đến, họ đi! Chiều thứ 7,chiều Chủ Nhật họ cười, họ khóc! Ngày cuối tuần có những con phố không tên hóa thành hò hẹn, những cặp tình nhân vui vẻ đi sát bên nhau mơ mộng điều gì, xa lắm, dòng người hối hả trở về tổ ấm, người ngược, người xuôi…Hi vọng, chùm thơ buồn ngày cuối tuần trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó tả. Hãy luôn đồng hành cùng Uct.edu.vn để có cơ hội chia sẻ thêm nhiều bài thơ hay nữa bạn nhé !
Bài Nhiều Lượt Xem  Bài thơ Nói với con (Y Phương) – Tiếng lòng của những yêu thương bao la