Chùm thơ báo hiếu cha mẹ hay, ý nghĩa nhất
Là người Việt Nam, hẳn là ai cũng biết đôi câu lục bát: “Công cha như núi Thái Sơn – Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”. Công sinh dưỡng của cha mẹ là vô tận. Mỗi người sinh ra và trưởng thành, đối với cha mẹ bao giờ cũng là niềm tự hào đồng thời là kết quả của những nỗ lực vượt qua bao nhiêu khó khăn vật chất – tinh thần. Công cha – nghĩa mẹ thấm sâu vào mỗi con người. Sau đây là chùm thơ báo hiếu cha mẹ hay, ý nghĩa nhất.
CẦU CHO CHA MẸ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm Tháng bảy trời nhỏ hạt ngâu Mẹ tôi nhỏ giọt sầu đâu má đào Chân trần bước thấp bước cao Gánh gồng cả nỗi gian lao kiếp ngườiÍt khi được thấy mẹ cười Cơm ngày hai bữa bón đời đàn con Mồ hôi cha cũng hao mòn Vắt không kịp ráo lớn khôn tuổi hồngMẹ cha mòn mỏi đợi trông Thời gian thấm thoát trong lòng khát khao Con bước đừng có làm sao Con đi đừng giẫm gai đau nhói lòngCông danh con hãy thong dong Đừng như cha mẹ lòng vòng áo cơm Con ăn trắng con mặc thơm Công ơn cha mẹ sớm hôm đắp đầyVu lan con khấn nguyện đây Mẹ cha như chuối chín cây từng ngày Chưa dâng được chén nước đầy Bát cơm thịt cá dạ này nao naoNhớ cha thương mẹ thì đau Biển Đông núi Thái không sao sánh bằng À ơi gió rụng lá vàng Khẽ thôi kẻo chạm dặm ngàn thiên thu.ĐẠO HIẾU CHƯA TRÒN
Tác giả: Cà Phê Đắng Ân dưỡng dục suốt đời ghi tạc Nghĩa sinh thành nguyện khắc trong tâm Nắng mưa cha mẹ dãi dầm Nuôi con khôn lớn âm thầm chở cheQuê mình đó bờ tre khóm trúc Vẫn bên con những lúc dặm trường Trong con mãi một tình thương Ơn cha nghĩa mẹ quê hương xóm nghèoMùa thu đến mưa heo gió bấc Cha có tròn được giấc ngủ say Mẹ ăn uống có đủ đầy Mặc có đủ ấm những ngày lạnh cămCon vẫn mãi âm thầm nguyện ước Cha mẹ già luôn được bình an Mùa về tháng bảy vu lan Chưa tròn đạo hiếu trách thân tủi hờn.NỖI LÒNG VU LAN
Tác giả: Hạ Buồn Nhẹ nhàng nghênh đón thu sang Khí trời man mát, sắc vàng lả lơi Miên man niềm lá rụng rơi Yêu thương gắn kết, tình đời nở hoa.Chạnh lòng bao nỗi xuýt xoa Phận duyên day dứt vỡ òa hạt ngâu Công cha, nghĩa mẹ dày, sâu Nuôi con khôn lớn, dãi dầu nắng mưa.Ngước trời đếm hết sao thưa Đáp đền phụ mẫu vẫn chưa thể tròn Sinh thành ân tựa núi non Gian lao dưỡng dục mỏi mòn trí tâm.Rưng rưng ngấn lệ tình thâm Dốc lòng báo hiếu lặng thầm xót xa Tủi lòng còn mẹ mất cha Áo cài hoa đỏ… trầm kha nỗi niềm.Lung linh tình mẹ trong tim Nâng niu phụng dưỡng, cần tìm đâu xa ! Biển trời lồng lộng hoan ca Vu Lan báo hiếu… mặn mà nghĩa ân.

MẸ ƠI!
Tác giả: Đức Trung – TĐL Mẹ ơi ! trong tháng Vu lan Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu Bây giờ mẹ đã thoát siêu Về nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.Thương con từ lúc lọt lòng Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay. Lớn lên đi học trời Tây Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.Nắng mưa đâu quản gian nan Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè Một mình mẹ bước đường quê Bao năm vất vả đi về sớm hôm.Từ bình minh đến hoàng hôn Suốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiều Mẹ luôn vì đứa con yêu Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !Lòng con kính cẩn dâng hương Nam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần. Nhìn con mẹ đứng tần ngần Con thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!CON CÒN NỢ MẸ…MẸ ƠI !!!
Thơ: Bằng Lăng Tím Vu Lan tới lòng con nhớ Mẹ Lời ru nôi khàng khẽ thuở nào Mẹ là ngàn vạn ánh sao Bao la trời rộng… ngọt ngào sữa thơmThu vừa tới vàng ươm hạt nắng Mẹ mong con mãi chẳng thấy về Cánh diều vi vút triền đê Con đò đợi bến sông quê lặng buồnCon nhớ Mẹ mưa tuôn khóe mắt Nợ Mẹ nhiều se sắt niềm riêng Bao la tình cảm Mẹ hiền Cho con tất cả bình yên tháng ngàyNợ Mẹ cả vòng tay ấm áp Trời mưa dông bão táp nhọc nhằn Một đời vất vả khó khăn Trên đôi mắt mẹ in hằn thời gianCon nợ Mẹ vô vàn điều nữa Tóc bạc.phai quá nửa đời người Đong đầy tình Mẹ yêu ơi Tim con ghi khắc từng lời yêu thương.MẸ !
Thơ: Nguyễn Trâm Rằm tháng bảy Vu Lan mùa hiếu hạnh Về Phật Đường đón nhận đóa hồng tươi Mẹ ra đi lúc con ít tuổi đời Chưa hiểu hết nụ cười vương phiền nãoĐóa hồng bạch con cài trên ngực áo Dạ rưng buồn hiếu đạo chẳng tròn câu Lời ru nôi ấp ủ giấc mơ đầu Theo nhịp võng lắng sâu vào mỗi tốiCon còn nhớ hương sen bùn mẹ lội Dáng hao gầy bươn vội những chiều mưa Áo bùn nâu thương biết mấy cho vừa Chân nứt nẻ đường tưa se làn gióNghe sóng dậy ngập tràn buồng tim nhỏ Khi mẹ hiền cưỡi gió hạc quy tiên Mẹ yêu ơi dẫu có lắm bạc tiền Đâu mua được tình thiêng liêng ấy nữaÔi! nghẹn đắng như dao cào vết cứa Xót xa lòng những bửa cháo hẩm hiu Trời phương Nam tiếng chim vịt kêu chiều Lòng nguyện khấn Mẹ siêu miền cực lạc.


VẪN CẦN CÓ MẸ
Cho dù con sắp già rồi, Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ! Vẫn cần mẹ hát ầu ơ, Ru con khỏi những bơ vơ lòng mình!Cho dù sáng giá công danh, Con vẫn cần mẹ ân cần sớm hôm. Một chén nước, một bát cơm Từ tay mẹ, vẫn sướng hơn tiệc tùng!Cho dù con là người hùng, Con vẫn cần mẹ mắc mùng đêm khuya. Gió từ tay quạt mẹ đưa, Mát hơn ngàn vạn cơn mưa đầu mùa…Mẹ ơi, con biết là thừa Nói câu “ơn mẹ”, dù chưa bao giờ! Con biết mẹ cũng chẳng chờ Nuôi con khôn lớn để nhờ mai sau!Nhưng mà con thấy xót đau Cả đời mẹ đã dãi dầu, đắng cay! Con đi biền biệt tháng ngày Lúc dừng chân đã mây bay trắng đầu!Bơ vơ, tội nghiệp giàn trầu Tủi thân biết mấy thân cau trước nhà. Con về gần, mẹ đã xa, Câu thơ lỏng chỏng giữa nhà mồ côi!Mai sau dù có già rồi, Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!NƯỚC MẮT BỐ
Có lần con theo bạn bè bỏ học Bố gọi về nọc ra đánh một roi (Chỉ một roi duy nhất trong đời), Bắt con hứa phải quay về lớp học!Đánh con xong, vào nhà bố khóc Con dại khờ không hiểu được vì sao!* Rời quê hương trong mơ ước lao xao Con từng bước, bước vào đời rất thật. Những hiền lành, thật thà, chân chất Được những thật thà, chân chất nâng niu!Nhưng cuộc đời vốn chẳng thuận chiều, Những người tốt, phần nhiều, khổ nhất! Những thật thà, hiền lành, chân chất, Thường bị đau đòn gấp mấy roi xưa!Bởi thật thà tin giọt mát là mưa, Bởi chân chất tin trong mơ gặp Bụt, Tin hiền lành sẽ được người cứu giúp, Tin chân thành sống tốt được yêu thương…!Có ngờ đâu cuộc sống quá vô thường, Trong yêu thương đã chứa nhiều dại dột. Trong vô tư ngọt ngào lòng tốt, Đã có lửa ngầm thiêu đốt cả tin yêu!…* Con đã nghe khắc khoải tiếng chim chiều Đang sải cánh bay về miền Hạnh Phúc! Thương chim nhỏ bay ngược chiều gió bấc, Cố lên chim, Hạnh Phúc cuối chân trời!…Con đã hiểu hơn nước mắt, nụ cười Đâu phải chỉ buồn vui mới có! Khi nụ cười còn quá nhiều méo mó, Thì nước mắt không tròn khi nó tuôn rơi! * Đã dạn dày qua những đòn roi, Nhớ ơn roi xưa, con thầm tụng niệm: Bố ơi trong cõi Ta Bà Giọt nước mắt Bố thật là giọt trong!
Chùm thơ báo hiếu cha mẹ mùa VuLan
Vu Lan là một ngày lễ lớn của các tăng ni phật tử trong Phật Giáo vào ngày rằm tháng 7 hàng năm để tưởng nhớ báo hiếu công ơn cha mẹ. Chùm , thơ báo hiếu cha mẹ sau đây được viết trong ngày lễ Vu Lan vô cùng ý nghĩa. Cùng chia sẻ bạn nhé !
VU LAN
(THƠ CHÂM BIẾM) Tác giả: Hoàng Trọng Lợi Còn sống thì chẳng cho ăn Đến khi chết mới làm văn tế ruồi Nguôi ngoai chi cái kiếp người Sống thì bỏ mặc chết thời kinh doanhNói thì giọng yến giọng oanh Bảo nuôi cha mẹ thì anh rụt vòi Nói ra tỵ nạnh người ta Làm lễ báo hiếu để mà cầu thânMỗi năm chỉ có một lần Mời khách đến dự thêm phần kết giao Phong bao tièn cúng nhiều sao Kinh doanh hợp pháp tiền vào túi taCuộc sống ngày một xa hoa Nhưng mà nhân nghĩa vẫn là trước tiên Mong cho cuộc sống ngoan hiền Tu nhân tích đức thành tiên trong nhàThứ nhất là tu tại gia Thứ nhì tại chợ thứ ba tại chùa Đừng để vàng bạc bỏ bùa Quên đi nhân nghĩa kế thừa ngàn nămthơ hay viết về ngày lễ Vu Lan thơ hay viết về ngày lễ Vu Lan (ảnh: internet)LỄ VU LAN
Tác giả: Thầy giáo Hải Nay ngày báo hiếu vu lan, Xa bố, xa mẹ lòng man mác buồn. Cha, mẹ như suối,như nguồn, Cho con vững bước trên muôn nẻo đường.Bao la, bát ngát tình thương, Cha, mẹ là chốn quê hương thanh bình. Có cha, mẹ mới có mình, Sống sao chọn nghĩa vẹn tình trước sau.Dù tóc cha, mẹ đổi màu, Sức tàn, lực kiệt, ốm đau cuối đời. Chăm lo, phụng dưỡng ai ơi! Ơn, nghĩa cha, mẹ biển trời mênh mông.Lớn lên lấy vợ, theo chồng, Đừng quên cha, mẹ vì công sinh thành. Mẹ, cha bến đỗ an lành, Bao năm nuôi dạy, học hành gian lao.Tình thương cha mẹ gửi trao, Phận làm con cái lẽ nào lại không? Tình mẹ như nắng mai hồng, Cha như ánh lửa đêm đông bập bùng!

VU LAN NHỚ MẸ
Tác giả: Nga Vũ Hôm qua mưa bay trắng trời Cõng theo nỗi nhớ vào đời Mẹ ơi! Đỉnh phù vân gió chơi vơi Con về ngấm lạnh đơn côi buốt lòngVu Lan về Mẹ biết không? Hoa hồng bạc cánh vời trông chân trời Bể dâu nghiêng cả một đời Mẹ gồng gánh hết chẳng lời thở thanMẹ ơi! sáu mùa Vu Lan Áo con trắng với khăn tang lạnh lùng Ba mươi năm Mẹ thuỷ chung Nhớ người lạc bước mịt mùng khơi xaCha đi biền biệt giang hà Nhóc nheo tám đứa Mẹ tha la buồn Gánh chè ngọt nước mắt tuôn Chắt chiu từng chút khơi nguồn tương laiMẹ ơi! nước mắt sớm mai Cúi đầu nhớ Mẹ chia hai nỗi buồn Thương cha thương mẹ cội nguồn Mẹ ơi! con khóc….mưa luồn trong tim!..VU LAN NỖI NHỚ NGÀN ĐỜI
Tác giả: Sương Trần Mùa Vu Lan đến đây rồi Sao con bỗng thấy bồi hồi trái tim Nhớ cha mẹ biết đâu tìm Thương yêu nồng ấm nỗi niềm sớt chia!Linh hồn cha mẹ bên kia Mang theo làn gió cùng tia nắng hồng Xin cho con một chút lòng Bao la tình mẹ -mặn nồng tình chaHải hà ân nghĩa thiết tha Non cao biển rộng mượt mà đồng quê Xanh xanh tre ngã thu về Quyện theo chiều gió tóc thề mẹ yêuCha ngồi dáng vẻ buồn thiu Thương sao số phận sớm chiều lao đao Cảnh nghèo quê nội thuở nào! Tim con se thắt buồn xao xuyến lòngQuặn đau trời đổ cơn dông Ngọn đèn loe loét căn phòng đơn sơ Nếp nhà sau trước bơ phờ Không nguyện vẹn nỗi để nhờ nắng mưaBỡi tường chắn chống lưa thưa Lợp tranh vách đất sớm trưa kiếp nghèo! Tháng ngày cha mẹ cheo leo Nuôi con ăn học mong theo kịp ngườiCon vui cha mẹ mĩm cười Đơn sơ hạnh phúc người người thương yêu Giờ đây khoảnh khắc buổi chiều Con ngồi ôn lại mọi điều ngổn ngangCó lần con đã lang thang Tìm quên nỗi nhớ ruột gan rối bời Xin cho con nói một lời Con yêu cha mẹ ngàn đời không phai!VU LAN NHỚ MẸ
Tác giả: Minh Chí Võ Vu Lan nghe tiếng chuông lòng Xin cài lên ngực đoá hồng Mẹ Cha Thân con nay ở phương xa Nhưng lòng nhớ Mẹ, quê nhà dấu yêuCầu mong Cha Mẹ thật nhiều Tăng thêm tuổi thọ như diều bay cao Chúng con vui sướng biết bao Đoá hồng cài áo, dâng trào niềm vuiCầu Cha Mẹ sống lâu trăm tuổi Đáp đền ơn, phụng dưỡng tuổi già Bao nhiêu ơn đức Hoàng Hà ( Sông Hoàng Hà ) Ơn Cha, nghĩa Mẹ thật là thiêng liêngThật hữu duyên, Mẹ hiền tại thế Xa quê nhà, mong nhớ song thân Vu Lan thắp nén hương trầm Cầu cho Cha Mẹ trăm phần an khang.

LỄ CHÙA NGÀY VU LAN
Tác giả: Đức Ngọc Hôm nay..con tới..lễ chùa Tạ ơn Cha Mẹ nhân mùa Vu Lan Vì rằng ở dưới trần gian Không còn Cha Mẹ sẻ san tâm tìnhVu Lan nhớ Mẹ Cha mình Một thời đói khổ..bóng hình có nhau Ngày xưa bữa cháo bữa rau Mẹ Cha vui vẻ thắm màu thủy chungBao năm vất vả muôn trùng Mẹ Cha bươn chải..chân rung gót mòn Một lòng một dạ sắc son Vì đàn con nhỏ chẳng còn ngại chiMột ngày…lặng lẽ…ra đi Miếng no chưa đủ…đôi khi đói lòng Cả đời luôn sống sạch trong Nuôi con dậy cháu..cầu mong nên ngườiGiờ đây Cha Mẹ mỉm cười Nhìn về con cháu..khung trời đầy hoa Dù rằng…Cha Mẹ…đi xa Công ơn..của Mẹ…của Cha..ngất trời.NHỚ CHA MÙA VU LAN
Tác giả: Đức Trung – TĐL Nhớ chiều hôm ấy Cha đi Cha nằm trên võng thầm thì với con Lòng Cha đã thấy vui hơn Quanh Cha đầy đủ cháu con xum vầyCha giơ nhẹ cánh tay gầy Hươ trong không khí…vẫy tay mọi người Rồi Cha khe khẽ mỉm cười Cháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…!Cha về nơi ấy hư không Làm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người ! Hôm nay viếng mộ Cha ơi ! Lòng con xin giữ đời đời sắt sonNhững lời Cha dặn cháu con Khắc ghi mãi mãi lòng son không mờ ! Nhớ Cha con viết vần thơ Những mong gặp được trong mơ…Cha về !VU LAN SÁM HỐI
Tác giả: Hà Thanh Hoa Hôm nay Đại lễ Vu Lan Thắp tâm hương kính đôi đàng thân sinh Hơn mười năm biệt ly tình Mẹ cha về cõi vĩnh hằng thiên thu!Ơn dưỡng dục đức cù lao Đáp đền báo hiếu nào đâu đã tròn Nay sám hối tận lòng con Cầu chư Phật độ hương hồn mẹ cha…MÙA VU LAN NHỚ MẸ
Tác giả: Hà Thanh Hoa Có ai hơn mẹ trên đời Yêu thương, lo lắng, ngọt bùi cho con Ơn chín tháng mẹ cưu mang Sinh thành, dưỡng dục non ngàn sánh đâu!Vì con chẳng quản dãi dầu Trải bao mưa nắng nào đâu sá gì Dõi theo từng bước con đi Lúc vừa chập chững đến khi trưởng thành.Thời gian nhuộm mái tóc xanh Thành màu trắng tuyết để hồng đời con Vu Lan soi ánh trăng tròn Nguyện tâm báo hiếu mãi còn mẹ yêu!

MÙA VU LAN NHỚ MẸ
Thơ: Đức Trung – TĐL Vu Lan lại sắp đến rồi Mẹ ơi! Con thấy đứng ngồi không yên Biết rằng Mẹ ở cõi tiên Lòng con luôn nhớ Mẹ hiền của con.Cuộc đời – hai chữ vàng son Mẹ luôn dành dụm cho con tháng ngày Bao nhiêu khổ cực, đắng cay Gian lao, khó nhọc vai gầy Mẹ mang.Bây giờ sắp đến Vu Lan Con thương nhớ Mẹ lệ tràn đẫm mi Nhớ ngày vĩnh biệt Mẹ đi Mẹ buồn khẽ nói: biết khi nào về?Thương con lòng Mẹ não nề Mẹ rưng rưng lệ…rồi về Thiên thai Mẹ giờ trên cõi Bồng Lai Nhang thơm khấn Mẹ biết ai thấu lòng?Mẹ về từ chốn hư không Giữa làn nhang khói ấm nồng tình thương.MÙA HIẾU HẠNH
Thơ: Sen Nguyễn Con mong đợi mai này được báo hiếu Mà cuộc đời đâu có mãi bình yên Cha về núi để liền bao nặng trĩu Mẹ buồn đau gánh chịu cảnh lụy phiềnNay đại lễ hồng liên ngời rực sáng Dâng mẫu thân mãi rạng ánh quang hào Lòng khao khát xiết bao nào quên lãng Hiếu nghĩa này như áng ngự trời caoNgọn đèn thắp tuôn trào dòng châu đổ Cổ nghẹn đau mọi chỗ nhớ thương người Đóa hồng trắng nào tươi trên áo cổ Bấy nhiêu mùa cánh vỗ lệ đầy ngươiBờ môi nhỏ nụ cười như góp nhặt Mỏi mòn kia nào tắt được bao giờ Mùa hiếu hạnh ngẩn ngơ trên ánh mắt Con gởi vào bút đặt những vần thơ.Báo Hiếu Mùa Vu Lan
“Công Cha như núi Thái sơn Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ Mẹ kính Cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”Vào mùa Báo hiếu vu lan Kính dâng Cha Mẹ vô vàn hồng hoa Cha là công tạo ra ta Mẹ là mang nặng sinh ra chúng mình Dù cho trọn kiếp chúng sinh Chẳng đền đáp nổi ân tình Mẹ Cha Báo hiếu – Tốt nhất nên là Tu thân tích đức – Mẹ Cha vui lòng (Gia Long)Mùa Vu Lan
Con biết đã vào tháng 7 Mùa Vu Lan mới lại về Sen thơm nức lòng con trẻ Gửi hương về cõi bên tê…Dẫu qua mấy chục năm trời Người đã là người thiên cổ Di ảnh ngả màu vàng ố Nét xưa nào dễ phai mờ…Vu Lan không cài hoa trắng Chỉ thầm ấp ủ trong tim Một tình yêu hoài sâu nặng Muôn năm gửi đến mẹ hiền!Vu Lan, mẹ đừng buồn nhé? Mắt thôi mờ dấu khói hương Con biết nơi kia quạnh quẽ Có khi còn nuối người thương!Cứ mỗi vào mùa tháng 7 Con ngồi nhớ lại đường xưa Vạt áo dài màu trắng ấy Có còn chấp chới ban trưa?Vu Lan riêng con nhớ mẹ Như tình sâu lặn vào mùa Cứ mỗi thu về gõ cửa Sóng lòng lại rộn rã khua… (Từ Nguyễn)

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập những bài thơ báo hiếu cha mẹ hay nhất, ý nghĩa nhất. Bạn có cảm xúc thế nào ạ? Chắc khó diễn đạt nên lời. Hãy chia sẻ để đông đảo bạn bè cùng cảm nhận nhé và hay chọn cho mình bài thơ hay nhất dâng lên mẹ cha để bày tỏ tấm lòng của mình!Hoa Hồng Đỏ Mùa Vu lan
Hồng đỏ cài lên đẹp tuyệt vời Phải nên trân trọng nhé người ơi! Những ai còn mẹ còn hồng đỏ Màu đỏ thắm tươi vẻ rạng ngờiDiễm phúc cho ai còn mẹ hiền Sống trong tình mẹ thật vô biên Vu lan báo hiếu vui bên mẹ Thế sự thăng trầm vẫn thản nhiênHạnh phúc là khi còn mẹ yêu Mẹ thương mẹ nhắc cho nhiều điều Lúc buồn có mẹ người an ủi Mong muốn điều chi mẹ cũng chiềuTình đẹp nào hơn tình mẫu thân? Chăm lo nuôi dưỡng công vô ngần Mẹ nào tính toán công nhiều ít Cũng chẳng bao giờ đòi trả ânBổn phận làm con phải đáp đền Là người Phật tử ai đành quên? Tinh thần vật chất luôn chu đáo Tam Bảo mẹ về nương vững bềnBáo hiếu Vu lan hồng đỏ cài Khắc ghi tình mẹ đến tương lai Đường trần vạn nẻo đời sương gió Ân nghĩa mẹ hiền không thể phai (Thích nữ Thu Liên)Mùa Báo Hiếu Nhớ Mẹ
Chuông ngân vọng gọi mùa báo hiếu Đấng sinh thành dưỡng dục cù lao Vấn vương mắt trẻ nghẹn ngào Hướng về lòng mẹ, dạt dào mẹ ơi !Nơi đất khách lẻ đời cô quạnh Lạc rừng yêu lành lạnh buồn tênh Tháng năm trôi nổi lênh đênh Sông sâu đò vắng, gập ghềnh tuổi thơNhớ bóng mẹ phơ phơ đầu bạc Dáng thân gầy, tuổi hạt cao non Đóa hoa hồng, trái tim son Dâng về cài mẹ năm mòn tháng haoĐèn hiu hắt, lao xao khói trắng Qua mấy mùa cay đắng ngồi chong Nửa hồn lưu xứ lệ đong Nửa hồn về mẹ, cầu mong an lànhÂn hiếu nghĩa cam đành dang dở Công mẹ cha, con nợ khắc sâu Chuông lòng ngân đọng chất sầu Tình nhà, sông núi đậm mầu trầm kha ! (Vi Vi)