I. Nhà Văn Bửu Kế
Bửu Kế (1913-1989) là nhà văn, dịch giả, tên thật là Nguyễn Phúc Bửu Kế, bút hiệu Tiêu Sử, Lương Nhân, quê ở Phủ Lạc Biên đường Trung Bộ (nay là đường Tô Hiến Thành, Gia Hội, Huế).Xuất thân trong một gia đình hoàng tộc là cựu Giám sinh Trường Quốc tử giám Huế, năm 1934 tốt nghiệp, dạy tại các trường Trung học Đồng Khánh, Cao đẳng Mĩ thuật, Đại học Văn khoa Huế, viện Hán học Huế.Trong thời gian dạy học, làm Quản thủ Thư viện Đại học Huế (hơn 20 năm) ông vẫn cộng tác đều đặn với các báo từ Bắc đến Nam: Tiểu thuyết thứ bảy, Văn học, Tri Tân (Hà Nội, trước năm 1945), Bách khoa, tạp chí Đại học Huế, Tương lai, Văn hoá nguyệt san… (Sài Gòn, sau năm 1955).Bửu Kế là nhà văn chuyên viết về các đề tài cổ học và địa phương thuộc khu vực Huế, nên trong học giới học thuật thường gọi ông là nhà Huế học hay nhà cố đô Huế học. Tác phẩm: – Nếp nhà (giải thưởng văn chương độc nhất toàn quốc của Bộ Quốc gia giáo dục, 1953). – Thằng người gỗ (giải nhất của Hội phụ huynh học sinh toàn quốc, Tân Việt, 1952). – Tầm Nguyên tự điển (Nam Cường, Sài Gòn, 1955). – Truyện ngắn quốc tế (1954) – Nguyễn triều cố sự (Khai Trí, 1956) – Nghìn lẻ một chuyện cười – Hán Việt từ nguyên (di thảo) – Các loại sách tuổi thơ (1969) – Chính tả căn bản (di thảo) – Từ điển viết văn (di thảo)Và rất nhiều chuyên đề về kinh thành Huế in trên các Tạp chí Đại học Huế, Bách khoa, Phổ thông…II. Những Tác Phẩm Ấn Tượng
Nhà văn Bửu Kế nổi tiếng với những tác phẩm đi vào huyền thoại. Bạn có tò mò về những tác phẩm của ông không? Hãy đón xem nhé!Vô Duyên
Lòng thẳng không quen chuyện hão huyền Tôi toàn gặp gỡ những vô duyên Trăng lên trong lúc mây u ám Sông quạnh, mù sa, nước ngược thuyềnTôi đợi bên trời chút nắng hanh Sưởi lòng giá lạnh giữa ngày xanh Nhưng mà mưa vẫn rơi không dứt Biết hướng nào đây! Đón gió lànhĐò lỡ sang ngang lắm chuyến rồi Hững hờ, hiu quạnh, đón hồn tôi Vườn người nảy nở khi xuân đến Xuân đến, vườn tôi vẫn thế thôiHoa nhạt mùi hương, nước cạn dòng Chẳng còn mơ ước, hết chờ mong Đời tôi như cốc cà phê đắng Không mảnh đường tan để dịu lòngNguồn: Chuyện tình & thơ tình xứ Huế, NXB Thuận Hoá, 1998.Cần Chi Nữa
Cần chi nữa! Ôi còn cần chi nữa! Được em yêu thôi thế đã vừa rồi Tâm hồn anh nay đã bớt mồ côi Lò than nóng sưởi bàn tay giá lạnhAnh nào khác kẻ bộ hành hiu quạnh Chân nặng nề lê giữa gió mưa to Em hiện lên như cả một vừng ô Khắp vũ trụ hào quang gieo rực rỡCần chi nữa! Ôi còn cần chi nữa! Được em yêu thôi thế đã vừa rồi Tình yêu đương tưởng tắt thuở xa xôi Phút nhóm lại như lửa tàn gặp gióAnh chẳng thiết: giàu sang hay nghèo khó Lòng ham danh mến lợi đã tiêu tan Anh dửng dưng với cảnh sắc trần gian Với tất cả thanh âm trong vũ trụXuân đằm thắm hay là đông ủ rũ Anh lạnh lùng để mặc tháng ngày trôi Được em yêu thôi thế đã vừa rồi Cần chi nữa! Ôi còn cần chi nữa!Nguồn: Chuyện tình & thơ tình xứ Huế, NXB Thuận Hoá, 1998.Trên đây, uct.edu.vn đã tổng hợp cho quý độc giả những tác phẩm xuất sắc của nhà văn Bửu Kế. Hãy theo dõi và đồng hành cùng chúng tôi nhé! Thân ái!