Tagore Rabindranath là nhà thơ nổi tiếng cùng nhóm thơ vang danh. Ông là một người đa tài khi ông hoạt động rất nhiều lĩnh vực nghệ thuật. Những bài thơ của ông rất đặc sắc mang nhiều ý nghĩa có giá trịÔng là một gương mặt nổi bật cho nền văn học Ấn Độ được nhiều người ca tụng và đánh giá cao. Nào ! Ngay bây giờ mời các bạn theo dõi những bài thơ nổi bật của ông nhé!

Bài số 30

You are the evening cloud floating in the sky of my dreams. I paint you and fashion you ever with my love longings. You are my own, my own, Dweller in my endless dreams! Your feet are rosy-red with the glow of my heart’s desire, Gleaner of my sunset songs! Your lips are bitter-sweet with the taste of my wine of pain. You are my own, my own, Dweller in my lonesome dreams! With the shadow of my passion have I darkened your eyes, Haunter of the depth of my gaze! I have caught you and wrapt you, my love, in the net of my music. You are my own, my own, Dweller in my deathless dreams!Dịch Em là mây chiều lững lờ trôi trên bầu trời mộng ước của tôi. Đem tình yêu thèm khát, tôi hằng vẽ, hằng tạo ra em. Em là của riêng, của riêng tôi, đang ngự trị đỉnh mộng đẹp vô bờ tôi ấp ủ! Chân em hồng đỏ khi ánh sáng của ước muốn từ tim tôi lan tới; em thu thập bài ca hoàng hôn tôi sáng tác! Môi em đăng đắng thơm ngon như hương rượu tôi uống đậm nồng đau khổ. Em là của riêng, của riêng tôi, đang ngự trị trong giấc mộng cô đơn tôi hằng ấp ủ! Bằng bóng tối cuồng si tôi đã làm mắt em âm u, em lẩn quất trong chiều sâu ánh mắt tôi nhìn! Em thương mến, tôi đã nằm, gói chặt em trong lưới nhạc tôi giăng. Em là của riêng, của riêng tôi, đang ngự trị trên đỉnh mộng hiền triền miên tôi hằng ấp ủ!

Bài số 31

My heart, the bird of the wilderness, has found its sky in your eyes. They are the cradle of the morning, they are the kingdom of the stars. My songs are lost in their depths. Let me but soar in that sky, in its lonely immensity. Let me but cleave its clouds and spread wings in its sunshine.Bản Dịch Tim tôi, cánh chim vùng hoang dại, đã thấy cả một phương trời trong mắt em. Mắt ấy là nôi ngủ của bình minh; mắt ấy là vương quốc các vì sao đêm. Lời tôi ca biến tan trong chiều sâu mắt em. Xin cho tôi bay vút bay vút lên cao trong phương trời ấy, trong mênh mông cô quạnh của phương trời ấy. Xin cho tôi xé tan những màn mây rủ che và tung rộng đôi cánh trong ánh triêu dương thuộc phương trời trong mắt em.

Bài số 32

Tell me if this be all true, my lover, tell me if this be true. When these eyes flash their lightning the dark clouds in your breast make stormy answer. Is it true that my lips are sweet like the opening bud of the first conscious love? Do the memories of vanished months of May linger in my limbs? Does the earth, like a harp, shiver into songs with the touch of my feet? Is it then true that the dewdrops fall from the eyes of night when I am seen, and the morning light is glad when it wraps my body round? Is it true, is it true, that your love travelled alone through ages and worlds in search of me? That when you found me at last, your age-long desire found utter peace in my gentle speech and my eyes and lips and flowing hair? Is it then true that the mystery of the Infinite is written on this little forehead of mine? Tell me, my lover, if all this be true.Dịch Anh yêu, hãy nói em hay nếu điều này hoàn toàn là thực; hãy nói em rõ nếu điều này là sự thật. Khi đôi mắt này loé lên làn chớp, mây đen trong lồng ngực anh nổi bão táp trả lời. Có phải môi em thơm dịu như nụ hoa tình đầu hé nở, lần đầu tiên biết mình yêu đương. Có phải những kỷ niệm xa xưa, những tháng ngày Xuân tàn lụi vẫn còn vương rớt trên tay chân em? Có phải trái đất giống một hồ cầm vẫn thường rung ngân lời ca khi chân em chạm tới? Có phải sương lạnh từ cặp mắt màn đêm đã rớt xuống khi chợt thấy em dạo bước? Và có phải ánh sáng ban mai đã hân hoan vui sướng lúc bình minh trùm kín thân em? Có phải, có phải tình anh đã một mình phiêu du qua bao thời đại, qua bao thế giới chỉ để tìm em? Có phải cuối cùng lúc thấy em rồi niềm khao khát bao năm trong anh đã kiếm tìm yên bình tuyệt đối trong mắt, trên môi, trên suối tóc chảy dài và trong giọng em nói dịu dàng? Và có phải lẽ nhiệm mầu huyền bí của Vô Tận Vô Cùng đã khắc nơi này vầng trán em nhỏ bé không anh? Nói em nghe, anh yêu, nếu tất cả đều là sự thật?

Bài số 33

I love you, beloved. Forgive me my love. Like a bird losing its way I am caught. When my heart was shaken it lost its veil and was naked. Cover it with pity, beloved, and forgive me my love. If you cannot love me, beloved, forgive me my pain. Do not look askance at me from afar. I will steal back to my corner and sit in the dark. With both hands I will cover my naked shame. Turn your face from me, beloved, and forgive me my pain. If you love me, beloved, forgive me my joy. When my heart is borne away by the flood of happiness, do not smile at my perilous abandonment. When I sit on my throne and rule you with my tyranny of love, when like a goddess I grant you my favour, bear with my pride, beloved, and forgive me my joy.Dịch Anh ơi, em yêu anh. Xin anh tha thứ cho tình em. Như chim lạc lối, em sa vào lưới. Khi tim rung động, màn che tuột rơi, lòng em phơi trần. Anh yêu, xin đem xót thương bao phủ trái tim trần trụi ấy và tha thứ cho tình em. Nếu không thể yêu thương, xin tha thứ nỗi khổ đau em đang chịu đựng. Đừng đứng từ xa nhìn em bực bội. Em sẽ lẩn vào xó góc, ngồi trong bóng tối nâng hai tay che kín nỗi trơ trẽn bẽ bàng. Đừng nhìn em nữa, anh yêu, hãy tha thứ khổ đau em đang chịu đựng. Nếu yêu em, xin tha thứ nguồn vui em đang sống. Khi sóng nguồn hạnh phúc cuốn lòng em trôi xa, đừng cười em buông thả đầy hiểm nguy. Khi ngự trên ngai vàng, em sẽ thống trị anh bằng tình yêu đầy quyền uy áp chế. Lúc đã như một nữ thần, em sẽ ban cho anh thật nhiều ân huệ, những ân huệ riêng tư. Anh yêu, hãy chịu đựng niềm kiêu hãnh và tha thứ nguồn vui em đang sống.

Bài số 34

Do not go, my love, without asking my leave.I have watched all night, and now my eyes are heavy with sleep.I fear lest I lose you when I’m sleeping.Do not go, my love, without asking my leave.I start up and stretch my hands to touch you. I ask my self, “Is it a dream?”Could I but entangle your feet with my heart and hold them fast to my breast!Do not go, my love, without asking my leaveDịch Đừng đi đâu xa, em yêu, nếu chưa xin phép. Suốt đêm anh đã canh chừng; giờ đây mi mắt nặng chĩu vì buồn ngủ. Anh sợ mất em khi đã ngủ say. Đừng đi đâu xa, em yêu, nếu chưa xin phép. Anh đứng dậy đưa tay tìm em rồi tự hỏi: “Hay là mình mơ?” Liệu anh còn có thể làm gì khác hơn là đem lòng mình mà buộc lấy chân em rồi ghì chặt vào lồng ngực! Đừng đi đâu xa, em yêu, nếu chưa xin phép.

Bài số 35

Lest I should know you too easily, you play with me. You blind me with flashes of laughter to hide your tears. I know, I know your art, You never say the word you would. Lest I should not prize you, you elude me in a thousand ways. Lest I should confuse you with the crowd, you stand aside. I know, I know your art, You never walk the path you would. Your claim is more than that of others, that is why you are silent. With playful carelessness you avoid my gifts. I know, I know your art, You never will take what you wouldDịch Em giỡn cợt vì sợ tôi hiểu quá dễ dàng; em cất tiếng cười để giấu che giọt lệ âm thầm. Tôi hiểu, tôi hiểu nghệ thuật em dùng. Chẳng bao giờ em nói lời muốn nói. Em tránh né bằng trăm phương nghìn kế, vì sợ tôi không mến trọng thân mình. Em đứng tách riêng, vì sợ tôi lầm với nhiều người khác. Tôi hiểu, tôi hiểu nghệ thuật em dùng. Chẳng bao giờ em đi lối muốn đi. Em đòi hỏi nhiều hơn người khác. Đó là lý do em chẳng cần tỏ bày. Dáng đùa cợt, vẻ thờ ơ, em khước từ quà tôi trao tặng. Tôi hiểu, tôi hiểu nghệ thuật em dùng. Chẳng bao giờ em nhận món quà muốn nhận.

Bài số 36

He whispered, “My love, raise your eyes.” I sharply chid him, and said “Go!”; but he did not stir. He stood before me and held both my hands. I said, “Leave me!”; but he did not go. He brought his face near my ear. I glanced at him and said, “What a shame!”; but he did not move. His lips touched my cheek. I trembled and said, “You dare too much”; but he had no shame. He put a flower in my hair. I said, “It is useless!”; but he stood un-moved. He took the garland from my neck and went away. I weep and ask my heart, “Why does he not come back?”Dịch Chàng thì thầm: “Em yêu, ngước mắt nhìn anh”. Tôi nghiêm khắc nhìn chàng và nói: “Anh hãy đi đi!” Nhưng chàng bất động. Chàng đứng trước mặt cầm hai tay tôi. Tôi nói: “Đừng gần em nữa!” Song chàng không đi. Chàng úp mặt bên tai tôi. Nhìn chàng tôi nói: “Sao anh lại thế!” Nhưng chàng lặng thinh. Môi chàng chạm vào má tôi. Rùng mình, tôi bảo: “Táo tợn quá chừng!” Nhưng chàng chẳng tỏ vẻ ngượng ngùng. Chàng cài bông hoa lên tóc tôi. Tôi nói: “Vô ích lắm!” Dẫu vậy chàng cứ đứng thừ người không nhúc nhích. Chàng gỡ vòng hoa ở cổ tôi ra rồi mang đi. Mắt đẫm lệ, tôi tự hỏi lòng: “Sao chàng không lại?”

Bài số 37

Would you put your wreath of fresh flowers on my neck, fair one? But you must know that the one wreath that I had woven is for the many, for those who are seen in glimpses, or dwell in lands unexplored, or live in poets’ songs. It is too late to ask my heart in return for yours. There was a time when my life was like a bud, all its perfume was stored in its core. Now it is squandered far and wide. Who knows the enchantment that can gather and shut it up again? My heart is not mine to give to one only, it is given to the many.Dịch Giai nhân ôi! Vòng hoa đẹp tươi em đang kết có thể nào em choàng lên cổ tôi chăng? Nhưng, phải biết vòng hoa duy nhất tự tay tôi kết là để tặng nhiều người, cho những người chỉ thoáng hiện, cho những người ở vùng đất hoang vu chưa ai khám phá, cho những người thi nhân xưng tụng trong các bài ca.Đã quá muộn rồi khi muốn tình em tim tôi đền đáp lại.Đã có một thời đời tôi như một nụ hoa, hương thơm còn ấp trong hoa ấy. Hương nay bay tỏa bốn phương trời. Ai biết vui nào diệu kỳ hơn khi hương kia thu lại được. Ai biết vui nào diệu kỳ hơn khi hương kia phong lại được?Tim tôi là của mọi người; tim tôi không phải của tôi dành riêng cho một ai.

Bài số 38

My love, once upon a time your poet launched a great epic in his mind. Alas, I was not careful, and it struck your ringing anklets and came to grief. It broke up into scraps of songs and lay scattered at your feet. All my cargo of the stories of old wars was tossed by the laughing waves and soaked in tears and sank. You must make this loss good to me, my love. If my claims to immortal fame after death are shattered, make me immortal while I live. And I will not mourn for my loss nor blame you.Dịch Em yêu, xưa kia thi nhân của em đã từng ấp ôm đại mộng oai dũng phi thường.Hỡi ôi! Thiếu cẩn trọng, tôi để mộng va vào vòng khuyên rổn rảng em đeo và rơi vào sầu não bi thương.Mộng vỡ tan thành ca đoạn, rồi vãi vung rơi dưới chân em.Tôi chở đầy thuyền những truyện chiến chinh xa xưa; thuyền tôi nổi chìm trong những đợt bóng cợt cười, thuyền ngấm đầy lệ rồi chìm sâu dưới nước.Em yêu, hãy biến mất mát này thành may mắn cho tôi.Nếu khát vọng của tôi muốn lưu danh bất tử sau khi lìa đời đến nay đã tan từng mảnh, em hãy làm cho tôi bất tử ngay trên thế gian này.Được vậy, tôi sẽ chẳng khóc than những gì đã mất và cũng chẳng trách oán chi em, người tôi yêu, yêu hết lòng.

Bài số 39

I try to weave a wreath all the morning, but the flowers slip and they drop out. You sit there watching me in secret through the corner of your prying eyes. Ask those eyes, darkly planning mischief, whose fault it was. I try to sing a song, but in vain. A hidden smile trembles on your lips; ask of it the reason of my failure. Let your smiling lips say on oath how my voice lost itself in silence like a drunken bee in the lotus. It is evening, and the time for the flowers to close their petals. Give me leave to sit by your side, and bid my lips to do the work that can be done in silence and in the dim light of stars.Dịch Suốt buổi sáng tôi cố kết cho xong vòng hoa, nhưng hoa cứ tuột tay rơi xuống đất. Em ngồi đó lén nhìn tôi qua khoé mắt rình mò. Hãy hỏi đôi mắt ấy, đôi mắt mưu đồ, quái ác, lỗi về ai? Tôi cố cất tiếng ca một bài, song chẳng thể hát nên lời. Một nụ cười kín đáo rung nhẹ trên môi. Hãy hỏi nụ cười ấy vì sao tôi thất bại? Hãy để làn môi em chúm chím cười tươi trên lời thề nguyện nói rõ vì sao giọng tôi tan vào thinh không như ong say mật ngã trong lòng bông sen. Trời đã về chiều. Đã đến lúc ngàn hoa khép cánh. Hãy để tôi ngồi bên em, để môi tôi cất lên lời nói âm thầm, dưới ánh mờ ảo của ngàn sao đêm.
Trên đây, uct.edu.vn đã tiếp nối bài viết bằng những bài thơ đặc sắc nhất. Mời các bạn đón xem phần 4 vào một ngày gần nhất nhé! Cảm ơn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!