Văn Minh Sông HồngĐất lành nặng nghĩa giàu tình Ngàn năm tích tụ văn minh SÔNG HỒNG Dạt dào biển lúa mênh mông Nuôi con dòng sữa đỏ hồng phù sa Thấm vào thôn nữ làn da Như hoa như ngọc mặn mà nét duyên Diệu kỳ tinh luyện hoàn nguyên Bao hình cách điệu khắc trên trống đồng Tiếng đâu vang vọng núi sông Ngàn năm hồn nước cha ông vọng về.Tiếp nối sự thành công của bài Bùi Minh Trí- chùm thơ nổi tiếng đi cùng năm tháng phần 5 thì đây chính là chùm thơ đặc sắc nhất, đúc rút sự tinh túy của ông trong cả cuộc đời, cùng nhau đọc và nghiền ngẫm nhé. Chắc chắn bạn sẽ có những giây phút thư giãn, thoải mái nhất đấy nhé!Vắng Em
Vắng em đời mất đi phần nửa Trà sớm rượu trưa ai uống chung? Em vắng bốn mùa buồn quạnh quẽ Tiếng lòng thương nhớ vỗ muôn trùng..Vẫn Nhớ Về Ngõ Nhỏ
Chia tay chiều mưa ngâu Trao nhau lời hẹn ước Đường lắm ghềnh nhiều thác In dấu bước chân anh.Anh qua bao bến ga Cảnh vật khác quê nhà Bao lâu đài tráng lệ Những thành phố nguy ngaVẫn nhớ về ngõ nhỏ Nguồn hạnh phúc đôi ta Tình em như ngọn lửa Ấm lòng anh phương xaMắt em là biển nhớ Xao xuyến bờ bao la Cửa sổ em anh gõ Khe khẽ bằng bài caDù phù hoa cám dỗ Núi lở, sông cạn dòng Giữa tim anh muôn thuở Em mãi là hoa thơm.Vẹn Nghĩa Sương Mai
Tuổi tác đôi ta đã xế chiều Răng long, tóc bạc đứng xiêu xiêu Tôi luôn âu yếm bà hôm sớm Bà vẫn gửi tôi lời nói yêuHào hứng túi thơ tôi chửa cạn Bà nâng bầu rượu, hát ngao nghêu Tình ta vẫn một màu xanh trẻ Ta gọi em, anh thế mới liều!Ta nắm tay nhau cho chặt nhé Cùng bà du lịch khắp xa gần Châu Âu đường thuỷ mênh mông thế Biển ngát, trời xanh đẹp tuyệt trầnĐã quá nửa đời ta vất vả Miếng cơm manh áo trải gian truân Tuổi già gửi nụ cười giao cảm Vẹn nghĩa sương mai toả nét xuânVề Thăm Kỳ Cùng
Kỳ Cùng mây nước chơi vơi Để cho xao xuyến một thời trẻ trung Đêm khuya ngọn lửa bập bùng Rừng khuya xào xạc một vùng đồi quêThầy trò đèn sách mải mê Suối reo, vách đá đi về dốc xa Bản nghèo tình nghĩa bao la Trăng treo, gió hát ngân nga lay cànhVề thăm chốn ấy ngày xanh Còn đâu đò cũ lượn quanh Kỳ Cùng.Về Thăm Sta- Lin- Grat
Nỗi lòng ta ẩn trái tim Tìm về cảnh cũ cánh chim dặm trường Rì rào khẽ hát Bạch dưong Miền xưa anh dũng vấn vương tâm tìnhNgôi nhà xây lại yên bình Dòng Von-ga vẫn tuyết trinh thắm màu Đi qua khói lửa nỗi đau Ai còn ai mất tìm câu hẹn thềTình yêu nay đã trở về Giữa nơi xưa ấy bộn bề đạn bom Gặp em thơ thẩn chiều hôm Ngã tư phố cũ máu tuôn đỏ đườngGiành nhau từng mỗi mét vuông Ghê hồn mảnh thịt vụn xương ngập tràn Đồi Ma-may-ev Ku-gan Hai bên tử chiến nát tan đá vàngHai trăm sáu sáu sư đoàn Giặc không chiếm được hoàn toàn nơi đây Không lùi một bước phá vây Hồng quân dốc sức cho ngày phản côngĐuổi dồn sào huyệt cuối cùng Vượt nhà Quốc hội, tới sông En-bờ Tưng bừng chiến thắng pháo hoa Cũng từ xương máu Von-ga góp thànhVới Nàng Thơ
Ước gì có được một phần em Để mắt sáng sao, con tim thắp lửa Đánh thức lẽ đời, xâu mưa thành nhớ Than thở nỗi lòng, đắng ngổ cay rămMột thoáng nhìn xuyên suốt cả trăm năm Phút yên lặng cũng âm thầm giai điệu Bông hoa rừng biến thành điều kỳ diệu Tiếng còi tàu gợi nỗi nhớ xaNàng thơ, Em xinh đẹp kiêu sa Thắp sáng lên niềm đam mê thăm thẳm Tô đẹp đời em thêu hoa trên gấm Chở thuyền trăng lạc bến ngọt ngào.Vườn Đào Chông Chênh
Cánh én chao sắc xuân Cành đào mềm bóng nắng Như má em hồng thắm Chim chíp lộc non tơEm đứng đó ngẩn ngơ Như nụ đáo hé nở Tóc nhẹ bay trong gió Dáng nhung nhớ chờ aiLòng em chẳng đơn sai Sao người yêu chẳng tới Hay là đi lạc lối Để vườn đào chông chênhCó kẻ nói “đừng quên” Rằng em là “duy nhất” Nhưng chẳng chút nào thật Chỉ là lời đầu môiXin em đừng nhìn tôi Người qua đường lặng lẽ Qua rồi thời trai trẻ Thương em tôi nghẹn lời.Vườn Đào Nở Sớm
Chợ hoa vào Tết ấm ngày xuân Nở sớm thương đào héo mấy phân Năm cũ chưa đi vườn đã rộ Cánh hoa lả tả rụng đầy sânDạo gót cùng em tìm dọc phố Cây xa chẳng thắm, ngắm cành gần Người mua kẻ bán đông như hội Em chọn đào phai nụ đón xuân.Xuân Về Nhớ Bách Khoa
Xuân đằm hương nhớ Bách Khoa ơi Trải nắng qua mưa một chặng đời Bỏng cháy giảng đường dâng nhiệt huyết Vườn ươm trái ngọt, lộc đơm chồiThắp lên ngọn lửa gieo mầm sống Biển học mênh mông lớp sóng dồi Sáng cả niềm tin từng góc khuất Tinh hoa bài giảng thấm từng lờiTự chủ đi đầu làm đổi mới Cho ngành đại học hợp lòng dân Thiên thời địa lợi là đây nhỉ Đắp luỹ xây thành bởi nghĩa nhânSóng bạc, sóng xanh từng lớp lớp Viện khoa đua nở chí canh tân Anh hùng đổi mới mang thương hiệu Tiếng hát lời thơ sáng bội phầnĐường đôi cổng uốn lưu hoài niệm Đón Tết bên nhau rộn tiếng cười Như gốc sồi già xoè rộng tán Lá reo thương mến đậm tình ngườiTuổi già vững trụ tâm thêm sáng Sự nghiệp trồng người mãi thắm tươi Trẻ lại lòng vui Hội giáo chức Bạc đầu gắn kết tiếp xây đời.