Ấm Bảy (Muôn) – nhà thơ nổi tiếng ở miền Núi Ấn Sông Trà
Tóm tắt nội dung
Khóc vợ bài 1
Khéo khéo ông Tơ, khéo khuấy đời,
Nửa chừng tài sắc rứa mà thôi.
Sông thề bể hẹn răn răn cũng,
Trâm gãy bình rơi huỷ huỷ rồi.
Dế khóc canh tàn khô héo giọng,
Quyên kêu suơng rụng mỏi mòn hơi.
Hai tay bồng ẵm hai con dại,
Ngẩm nghĩ căn duyên khúc khích cười.
Khóc vợ bài 2
Vô tình cam chịu với tình ơi!
Cái nợ ba sinh đã phủi rồi.
Buồn bực năm canh con khóc mẹ,
Héo hon mấy đoạn cảnh trông người.
Cái duyên cá nước đang đằm thắm,
Mà giấc chiêm bao phút rụng rời.
Giọt máu nhỏ theo người chín suối,
Trăm năm thân thế, thế thì thôi.
Những dòng thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao tình cảm yêu mến vợ, thương vợ của nhà thơ. Vợ ra đi là một nỗi đau, nỗi mất mát vô cùng lớn lao để lại đứa con dại đang bồng ẵm trên tay. Lời thơ là sự tiếc thương vô hạn của người chồng với người vợ. Thôi thì cái duyên, cái nợ đã hết đành phải chịu thôi.